Ngày còn thơ anh đi chăn trâu, là cậu bé không mang lo âu
Thích hát ca, chưa biết đến muộn sầu
Gửi mộng mơ kia bay theo mây, lẩm nhẩm rap như anh LK, bắt chước theo, anh Justatee
Dần đần lớn, đam mê vẫn thế, dù rằng đôi lúc có khen chê
Cũng chẳng sao, cứ cố gắng xem thế nào
Rời vùng quê anh xuống phố xá, học tập lo cho tương lai ta
Quyết tâm, sống với âm nhạc
Anh chợt nhận ra, theo nghề khó kiếm ăn thế nào
Bon chen đấu đá, so sánh hơn thua, bà chúa ông vua
Trước mặt cười tươi, sau là ánh mắt khi không người
Có lẽ anh nên…
Tránh xa thị phi, hát bằng cả trái tim không nghĩ gì
Vô tư đón lấy, hạnh phúc cho đi, đâu khó khăn chi
Cứ sống thật tâm, khán giả sẽ biết nghe sẽ biết nhìn
Dĩ vãng dấu diếm dẫu có bao lâu
Cũng không thể giữ mãi được đâuuuu
Rồi từ khi có “anh thanh niên” là một công ty bay qua ngay
Kí với anh, vẽ lên tương lai xán lạn
Tưởng là anh em chung đam mê, mà ngờ đâu anh em hơi khê
Lúc thấy sai, cũng đã quá muộn
Gần một năm đi hát, đi show, làm nhạc, thu âm, bao lo âu
Ấy thế nhưng, lương vẫn không thấy đâu
Tiền nhà bao nhiêu lâu đi thuê, đành về quê mang theo đam mê
Hoá ra, người ta toan tính nhiều
Anh chợt nhận ra, theo nghề khó kiếm ăn như nào
Bon chen đấu đá, so sánh hơn thua, bà chúa ông vua
Trước mặt cười tươi, sau là ánh mắt khi không người
Có lẽ anh nên…
Tránh xa thị phi, hát bằng cả trái tim không nghĩ gì
Vô tư đón lấy, hạnh phúc cho đi, đâu khó khăn chi
Cứ sống thật tâm, khán giả sẽ biết nghe sẽ biết nhìn
Dĩ vãng dấu diếm dẫu có bao lâu
Cũng không thể giữ mãi được đâuuuu
Thôi anh sợ sô bít
Như là sợ cô vít
Nên anh chọn cô đơn
Lâu rồi anh không viết
Anh vẫn thường tự hỏi
Liệu âm nhạc có phải là đam mê?
Những bài rap anh viết liệu đến giờ khán giả còn đang nghe?
Khi mà anh bỏ lại quê hương và ra đi
Thằng Tùng từ nay nó sẽ đi làm ca sĩ
Đầu nó nghĩ ra biết bao nhiêu lời hoa mĩ
Mà cuộc sống của nó lại không như người ta nghĩ
Thay vào là những điều khoản anh phải thuộc lời
M nhạc không còn là niềm vui của cuộc đời
Anh thấy bản thân mình có chỗ không được rồi
Lại trở về làm Tùng không Viu như trước thôi
Em à, cuộc sống bình yên do anh lựa chọn
Bước chân vào giới anh chẳng khác nào ngựa non
Anh sợ ánh mắt nhìn thèm thuồng như bầy sói
Ly rượu họ mời anh đã say khi chưa rót
Anh chọn bình thường nhưng không tầm thường
Chỉ là trải nghiệm anh không nhầm đường
Anh vẫn sẽ hát vẫn sẽ phác lối rẽ khác
Bởi vì đối với âm nhạc anh vẫn thầm thương
Thích hát ca, chưa biết đến muộn sầu
Gửi mộng mơ kia bay theo mây, lẩm nhẩm rap như anh LK, bắt chước theo, anh Justatee
Dần đần lớn, đam mê vẫn thế, dù rằng đôi lúc có khen chê
Cũng chẳng sao, cứ cố gắng xem thế nào
Rời vùng quê anh xuống phố xá, học tập lo cho tương lai ta
Quyết tâm, sống với âm nhạc
Anh chợt nhận ra, theo nghề khó kiếm ăn thế nào
Bon chen đấu đá, so sánh hơn thua, bà chúa ông vua
Trước mặt cười tươi, sau là ánh mắt khi không người
Có lẽ anh nên…
Tránh xa thị phi, hát bằng cả trái tim không nghĩ gì
Vô tư đón lấy, hạnh phúc cho đi, đâu khó khăn chi
Cứ sống thật tâm, khán giả sẽ biết nghe sẽ biết nhìn
Dĩ vãng dấu diếm dẫu có bao lâu
Cũng không thể giữ mãi được đâuuuu
Rồi từ khi có “anh thanh niên” là một công ty bay qua ngay
Kí với anh, vẽ lên tương lai xán lạn
Tưởng là anh em chung đam mê, mà ngờ đâu anh em hơi khê
Lúc thấy sai, cũng đã quá muộn
Gần một năm đi hát, đi show, làm nhạc, thu âm, bao lo âu
Ấy thế nhưng, lương vẫn không thấy đâu
Tiền nhà bao nhiêu lâu đi thuê, đành về quê mang theo đam mê
Hoá ra, người ta toan tính nhiều
Anh chợt nhận ra, theo nghề khó kiếm ăn như nào
Bon chen đấu đá, so sánh hơn thua, bà chúa ông vua
Trước mặt cười tươi, sau là ánh mắt khi không người
Có lẽ anh nên…
Tránh xa thị phi, hát bằng cả trái tim không nghĩ gì
Vô tư đón lấy, hạnh phúc cho đi, đâu khó khăn chi
Cứ sống thật tâm, khán giả sẽ biết nghe sẽ biết nhìn
Dĩ vãng dấu diếm dẫu có bao lâu
Cũng không thể giữ mãi được đâuuuu
Thôi anh sợ sô bít
Như là sợ cô vít
Nên anh chọn cô đơn
Lâu rồi anh không viết
Anh vẫn thường tự hỏi
Liệu âm nhạc có phải là đam mê?
Những bài rap anh viết liệu đến giờ khán giả còn đang nghe?
Khi mà anh bỏ lại quê hương và ra đi
Thằng Tùng từ nay nó sẽ đi làm ca sĩ
Đầu nó nghĩ ra biết bao nhiêu lời hoa mĩ
Mà cuộc sống của nó lại không như người ta nghĩ
Thay vào là những điều khoản anh phải thuộc lời
M nhạc không còn là niềm vui của cuộc đời
Anh thấy bản thân mình có chỗ không được rồi
Lại trở về làm Tùng không Viu như trước thôi
Em à, cuộc sống bình yên do anh lựa chọn
Bước chân vào giới anh chẳng khác nào ngựa non
Anh sợ ánh mắt nhìn thèm thuồng như bầy sói
Ly rượu họ mời anh đã say khi chưa rót
Anh chọn bình thường nhưng không tầm thường
Chỉ là trải nghiệm anh không nhầm đường
Anh vẫn sẽ hát vẫn sẽ phác lối rẽ khác
Bởi vì đối với âm nhạc anh vẫn thầm thương
( HuyR )
www.ChordsAZ.com