Này ở trong mắt em , bao điều em dấu đi
Bao lời than trách ai, rồi vội ra đi không từ ly
Câu hẹn thề lúc xưa, người bỏ theo mây trời
Bến sông chờ nơi ấy, hôm nay hiu quạnh
Còn lại gì nữa đâu? Ta đã xa cách nhau
Không còn như trước kia, yêu đến đau lòng
Ngày em bước theo người, rời xa bến xưa ai chờ , ngậm ngùi nhìn cố nhân, không nói nên lời
Điều gì đau hơn là phải, cách xa với người mình thương?
Thế gian tình chỉ toàn đắng cay, ôm lấy thân này... chỉ cần không yêu thì chia xa cùng trăm ngàn lý do, bởi hôm nay chúng ta không hợp đừng gặp nhau nữa
Đời ta phong ba vạn kiếp, chỉ mong đến em bình yên, dẫu cho ta chịu nhiều bão giông cũng chẳng sao mà...
Ngàn mây sương rơi phủ kính từng nơi mình ghé qua, bến sông kia vắng tanh không thuyền đợi người đưa đón
Lạc bước người sang ngang là như người dưng ngược lối
Thân ta cơ hàn, mang lòng thương em là nên tội
Nặng gánh tâm nguyện ta đã thề ước từ lâu
Nhưng giờ đây rời xa bến cũ, không chút lưu luyến như ngày đầu
Ta ngược nắng và ngược gió với lấy em, về nơi nhung gấm không 1 lần người ghé xem
Trang giấy trắng không thể 1 người viết thành thơ
Và bức tranh mà ta đã vẽ, cũng đến lúc phải ngừng mơ
Bao lời than trách ai, rồi vội ra đi không từ ly
Câu hẹn thề lúc xưa, người bỏ theo mây trời
Bến sông chờ nơi ấy, hôm nay hiu quạnh
Còn lại gì nữa đâu? Ta đã xa cách nhau
Không còn như trước kia, yêu đến đau lòng
Ngày em bước theo người, rời xa bến xưa ai chờ , ngậm ngùi nhìn cố nhân, không nói nên lời
Điều gì đau hơn là phải, cách xa với người mình thương?
Thế gian tình chỉ toàn đắng cay, ôm lấy thân này... chỉ cần không yêu thì chia xa cùng trăm ngàn lý do, bởi hôm nay chúng ta không hợp đừng gặp nhau nữa
Đời ta phong ba vạn kiếp, chỉ mong đến em bình yên, dẫu cho ta chịu nhiều bão giông cũng chẳng sao mà...
Ngàn mây sương rơi phủ kính từng nơi mình ghé qua, bến sông kia vắng tanh không thuyền đợi người đưa đón
Lạc bước người sang ngang là như người dưng ngược lối
Thân ta cơ hàn, mang lòng thương em là nên tội
Nặng gánh tâm nguyện ta đã thề ước từ lâu
Nhưng giờ đây rời xa bến cũ, không chút lưu luyến như ngày đầu
Ta ngược nắng và ngược gió với lấy em, về nơi nhung gấm không 1 lần người ghé xem
Trang giấy trắng không thể 1 người viết thành thơ
Và bức tranh mà ta đã vẽ, cũng đến lúc phải ngừng mơ
( Chazg )
www.ChordsAZ.com