Cơn gió ngang
Ôi cơn gió ngang
Cơn gió ngang, ngang đây
Đã cho anh được tìm thấy tôi mà
Anh nói tôi buông tay
Chấm dứt hy vọng vô thường theo tháng ngày
Ye
Ở đời mẹ anh thường dặn nợ tình là thứ nợ ta hay khất
Duyên số cũng chỉ là cơn gió ngang qua đây rồi lại bay mất
Nên anh muốn ta vui hơn, ah, vào ngày mà hai đứa say nhất
Vì ai biết được lỡ mai chiếc áo tối qua lại có người thay mất
Đừng hỏi anh về những thứ họ gọi là tương lai xa
Cũng đừng hỏi anh "dạo này anh có trộm thương ai?" ha
Vì người duy nhất khi ấy anh thương sẽ là thương hai ta
Thương cho những lần em khóc, thương những hôm ta thường cãi vã
Nhưng chắc cũng chẳng làm sao đâu
Đời người có biết được bao lâu
Nghĩ suy làm chi, đắn đo làm chi
Ah, cứ vui dù nơi đâu
Ta như là những gốc cây giữa sa mạc khô cằn vẫn cạnh nhau
Chỉ tiếc là cây đứng giữa sa mạc thì lại chẳng biết đi về đâu
Nói cho anh đi, thứ em quan trọng là con người, vật chất, địa vị hay cách họ sống
Anh chỉ nghe thấy tiếng lòng giữa ta ngày càng xa như thể hạ và đông
Ah, ánh sáng nơi đây đang tan biến dần theo mây
Mọi thứ đang tối dần, khiến anh không thấy được ở phía trước liệu em có còn muốn đưa tay
Cơn gió ngang (là cơn gió ngang), ngang đây (đã ngang đây)
Đã cho anh được tìm thấy tôi mà
Anh nói tôi (nói với tôi) buông tay
Chấm dứt hy vọng vô thường theo tháng ngày
Cơn gió ngang (là cơn gió ngang), ngang đây (đã ngang đây)
Đã cho anh được tìm thấy tôi mà
Anh nói tôi (anh nói tôi) buông tay
Chấm dứt hy vọng vô thường theo tháng ngày
Ah
Đôi khi chấm hết không phải cái kết cho cuộc tình
Chỉ là anh muốn cất giữ đi bớt vài thứ nhung nhớ đang buộc mình
Anh không muốn đường ta đi lại khó như phố thị xuống tỉnh
Giờ nhìn qua gương anh cũng chỉ thấy xúc cảm đang mờ hết thuộc tính
Anh vẫn hay đùa mỗi khi gọi em là gió, chẳng thể nào giữ khi đã bay đi mất
Tình anh chỉ là cỏ cây, tứ phía quanh anh toàn là hơi đất
Em ghé vào đây dạo chơi vào ngày tưởng chừng đẹp nhất mùa thu này
Và khi cơn mưa đầu mùa ập tới chỉ còn mùi hương đã cũ ấy
Nhiều khi nghĩ, có chăng ta đang sai
Về điều phi lý em không tương tư ai ngoài mỗi anh?
Đã viết lên, ah, chuyện nào mà chẳng chấm hết
Tình nào dù đẹp như mơ thì đến phút cuối chả có hồi kết
Đừng hỏi anh về những thứ họ gọi là tương lai xa
Cũng đừng hỏi anh "dạo này anh có trộm thương ai?" ha
Vì người duy nhất khi ấy anh thương sẽ là thương hai ta
Thương cho những lần em khóc, thương những hôm ta thường cãi vã
Và rồi
Cơn gió ngang (là cơn gió ngang), ngang đây (đã ngang đây)
Đã cho anh được tìm thấy tôi mà
Anh nói tôi (là anh nói tôi) buông tay (buông tay)
Chấm dứt hy vọng vô thường theo tháng ngày
Cơn gió ngang
Cơn gió ngang
Ôi cơn gió ngang
Cơn gió ngang, ngang đây
Đã cho anh được tìm thấy tôi mà
Anh nói tôi buông tay
Chấm dứt hy vọng vô thường theo tháng ngày
Ye
Ở đời mẹ anh thường dặn nợ tình là thứ nợ ta hay khất
Duyên số cũng chỉ là cơn gió ngang qua đây rồi lại bay mất
Nên anh muốn ta vui hơn, ah, vào ngày mà hai đứa say nhất
Vì ai biết được lỡ mai chiếc áo tối qua lại có người thay mất
Đừng hỏi anh về những thứ họ gọi là tương lai xa
Cũng đừng hỏi anh "dạo này anh có trộm thương ai?" ha
Vì người duy nhất khi ấy anh thương sẽ là thương hai ta
Thương cho những lần em khóc, thương những hôm ta thường cãi vã
Nhưng chắc cũng chẳng làm sao đâu
Đời người có biết được bao lâu
Nghĩ suy làm chi, đắn đo làm chi
Ah, cứ vui dù nơi đâu
Ta như là những gốc cây giữa sa mạc khô cằn vẫn cạnh nhau
Chỉ tiếc là cây đứng giữa sa mạc thì lại chẳng biết đi về đâu
Nói cho anh đi, thứ em quan trọng là con người, vật chất, địa vị hay cách họ sống
Anh chỉ nghe thấy tiếng lòng giữa ta ngày càng xa như thể hạ và đông
Ah, ánh sáng nơi đây đang tan biến dần theo mây
Mọi thứ đang tối dần, khiến anh không thấy được ở phía trước liệu em có còn muốn đưa tay
Cơn gió ngang (là cơn gió ngang), ngang đây (đã ngang đây)
Đã cho anh được tìm thấy tôi mà
Anh nói tôi (nói với tôi) buông tay
Chấm dứt hy vọng vô thường theo tháng ngày
Cơn gió ngang (là cơn gió ngang), ngang đây (đã ngang đây)
Đã cho anh được tìm thấy tôi mà
Anh nói tôi (anh nói tôi) buông tay
Chấm dứt hy vọng vô thường theo tháng ngày
Ah
Đôi khi chấm hết không phải cái kết cho cuộc tình
Chỉ là anh muốn cất giữ đi bớt vài thứ nhung nhớ đang buộc mình
Anh không muốn đường ta đi lại khó như phố thị xuống tỉnh
Giờ nhìn qua gương anh cũng chỉ thấy xúc cảm đang mờ hết thuộc tính
Anh vẫn hay đùa mỗi khi gọi em là gió, chẳng thể nào giữ khi đã bay đi mất
Tình anh chỉ là cỏ cây, tứ phía quanh anh toàn là hơi đất
Em ghé vào đây dạo chơi vào ngày tưởng chừng đẹp nhất mùa thu này
Và khi cơn mưa đầu mùa ập tới chỉ còn mùi hương đã cũ ấy
Nhiều khi nghĩ, có chăng ta đang sai
Về điều phi lý em không tương tư ai ngoài mỗi anh?
Đã viết lên, ah, chuyện nào mà chẳng chấm hết
Tình nào dù đẹp như mơ thì đến phút cuối chả có hồi kết
Đừng hỏi anh về những thứ họ gọi là tương lai xa
Cũng đừng hỏi anh "dạo này anh có trộm thương ai?" ha
Vì người duy nhất khi ấy anh thương sẽ là thương hai ta
Thương cho những lần em khóc, thương những hôm ta thường cãi vã
Và rồi
Cơn gió ngang (là cơn gió ngang), ngang đây (đã ngang đây)
Đã cho anh được tìm thấy tôi mà
Anh nói tôi (là anh nói tôi) buông tay (buông tay)
Chấm dứt hy vọng vô thường theo tháng ngày
Cơn gió ngang
Cơn gió ngang
( Tiez )
www.ChordsAZ.com